đại mục sư lên thân xác của Naktha, cần phải có máu của truyền nhân ông ta, chính là Long.
Long không hiểu tại sao mình lại trở thành truyền nhân của đại mục sư. Thì Suriyavong cho rằng tổ tiên của Long rất có thể đã lưu lạc từ vùng đất này qua Việt Nam rồi cải họ, rất có thể không theo dòng nam, mà là theo dòng nữ. Hoặc tổ tiên của Long có thể là ở bên đằng mẹ chứ không phải là đằng bố.
Còn một chuyện nữa Long vẫn luôn không hiểu liền hỏi:
- Vậy tại sao Chetchoang lại muốn tôi giết Ithanavong? Chẳng phải chỉ cần nhốt ba người lại ép lấy máu là xong sao?
Suriyavong giải thích rằng, sở dĩ Chetchoang muốn làm như vậy là muốn trả đũa cho việc hồn quỷ của Naktha bị giam cầm suốt ngàn năm bởi tiền nhân của anh. Nó là một con quỷ quỷ quyệt, nó sống bao nhiêu năm chỉ để chờ một cơ hội có thể tìm thấy truyền nhân của đại mục sư. Và khi nó phát hiện ra anh chính là người ấy, thì cũng là lúc sự quỷ quyệt của nó lên đến đỉnh điểm. Nó không muốn giết anh ngay mà muốn lừa cho anh tin theo nó rồi làm những điều mà nó muốn.
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đều có lời giải, Long cùng với Kiều Nhi trở về Việt Nam và tiếp tục cuộc sống như bình thường.
Hai người sau đó đã làm đám cưới, và công việc của Long cũng trở lại ổn định như trước. Sự tích kẻ chế tạo quỷ cuối cùng cũng được khép lại... Với cái chết của Đào Ngọc Lâm...
...
Tại căn nhà gỗ của Suriyavong, Ithanavong đang ngồi thêu khăn, đột nhiên có cảm giác buồn nôn. Suriyavong thấy vậy liền lập tức chạy đến bên cô, đưa tay của ông ta ra rồi bắt lấy cổ tay của cô.
Một lúc sau đó, nét mặt của Suriyavong sa sầm lại, ông ta nói:
- Cháu đã có thai?
Ithanavong tỏ vẻ khó hiểu, nhưng cô nhanh chóng nghĩ lại những chuyện đã xảy ra thì liền đỏ bừng mặt. Trong động quật việc phát sinh với Long cô không được biết đến.
Suriyavong thở dài nói:
- Đúng là vận số rồi, vậy cháu tính thế nào?
Ithanavong nói:
- Cháu sẽ sinh đứa bé ra...
Suriyavong nói:
- Tại sao cháu lại làm vậy?
Ithanavong quay mặt nhìn ra cửa, nhìn về một nơi xa xăm rồi nói:
- Cháu rất thích anh ấy, cháu cũng đã yêu anh ấy, nhưng cháu không thể phá hủy hạnh phúc của hai người bọn họ. Cháu biết anh ấy thích ai, cháu muốn mình có thể nuôi dưỡng đứa con anh ấy ban cho, như một món quà...
Suriyavong nắm tay cháu gái, mắt rơm rớm nước. Từ khi bố mẹ của Ithanavong chết, thì ông không thể làm gì nhiều được cho Ithanavong, đến khi cô khôn lớn một tấm chồng tử tế cũng không lo được cho cô, còn để cô trở thành mẹ đơn thân như vậy thì ông cảm thấy hết sức sót xa...
Suriyavong chợt quay sang hỏi Ithanavong:
- Vậy cháu đã tính đặt tên đứa bé là gì chưa?
Ithanavong trầm ngâm suy tư một lúc, rồi chợt nói:
- Naktha đã đưa cháu đến với anh ấy, đó là một mối duyên đẹp. Dù Naktha là kẻ xấu, nhưng cũng là người mai mối cho cháu, cháu sẽ lấy cái tên ấy để đặt tên cho con cháu, như một lời nhắc nhở...
Suriyavong gật đầu không nghĩ ngợi gì nhiều, ông chỉ quay đầu nhìn lên điện thờ rồi thở dài.
[br]
[br]Tiếng chuông điện thờ vang đều đều, ngày qua ngày, năm tháng sáu tháng, rồi đến khi Ithanavong hạ sinh được một bé gái rất kháu khỉnh. Cô đặt tên đứa bé là Naktha Chebutkham, lấy theo họ của cô và còn lấy thêm một cái tên tiếng Việt dành cho đứa bé là Trần Thị Lành.
[br]
[br]Đâu đó trên núi Phuhoat, sự yên tĩnh lạ thường trong mộ quật đột nhiên bị phá vỡ từ tiếng cười lanh lảnh trong cái hũ ở giữa mộ quật. Những đàn sẻ đen đột nhiên lại ầm ầm lao về phía khe lũng để tự tận, máu nhuộm đỏ ngọn Phuhoat...
[br]
[br]Câu chuyện quỷ kiều đã thực sự kết thúc, với cái kết viên mãn và hạnh phúc dành cho Long và Kiều Nhi. Với Ithanavong và đứa con gái của cô ấy với Long, Naktha Chebutkham...